Trung tâm điều dưỡng thương binh Thuận Thành (huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh) hiện có 50 cán bộ, người lao động đang thực hiện nhiệm vụ chăm sóc 91 thương bệnh binh nặng có tỷ lệ thương tật từ 81% trở lên. Hầu hết các thương binh đều bị liệt nửa người phải di chuyển bằng xe lăn, máy móc, có người phải nằm một chỗ suốt hơn 40 năm qua.
Chiến tranh đã qua, trung tâm là nơi bù đắp sự mất mát, thiệt thòi cho các thương, bệnh binh. với họ, nơi đây đã trở thành mái nhà chung thứ 2 với biết bao tình cảm thân thương, nồng ấm...
Bằng trách nhiệm và tấm lòng tri ân sâu nặng, các cán bộ, y bác sỹ, hộ lý tại Trung tâm luôn chăm sóc các thương, bệnh binh với tất cả cái tâm, góp phần xoa dịu vết thương chiến tranh, tiếp thêm nghị lực để thương, bệnh binh vươn lên sống vui, sống khỏe. Bác sĩ Ngô Huy Phô, bác sĩ Phạm Thị Pha với thâm niên hơn 20 năm công tác tại đây là những người như vậy.
Tiếp xúc với bác sĩ Ngô Huy Phô, Trưởng phòng y tế phục hồi chức năng của Trung tâm, chúng tôi càng hiểu rõ hơn công việc vất vả, nặng nhọc của các bác sĩ, y tá, hộ lý tại đây và cũng lý giải được vì sao họ tình nguyện gắn bó với nơi này.
Bác sĩ Phô cho biết, trước đây, anh công tác tại Bệnh viện đa khoa huyện Thuận Thành, năm 2008, anh chuyển về Trung tâm công tác. Trước khi chuyển về đây, anh không lường trước được những khó khăn vất vả phía trước mà mình sẽ phải đối mặt. Mặc dù nhà chỉ cách cơ quan 7km, nhưng không mấy khi anh được về nhà trọn vẹn một ngày. Bởi thương bệnh binh tại đây, người phải nằm một chỗ, người phải phụ thuộc hoàn toàn vào xe lăn và bị nhiều căn bệnh như: viêm đường tiết niệu, tiểu đường, huyết áp cao, suy thận, viêm gan, loét lưng… thường xuyên xảy ra biến chứng, lên cơn đau đột ngột nên anh không thể đi đâu quá lâu.
Công việc vất vả là vậy nhưng qua thời gian gắn bó, công tác, sinh hoạt cùng các thương bệnh binh, anh coi họ như cô, chú, bác, người thân ruột thịt của mình. Tình cảm cứ lớn dần và đến bây giờ, anh thấy mọi vất vả trở nên bình thường và anh coi nơi như gia đình thứ 2 của mình.
Chia sẻ về sự vất vả của công việc, bác sỹ Phô cho biết, các bác thương bệnh binh tại trung tâm, phần lớn đã tuổi cao, sức yếu, lại mang trên mình nhiều vết thương nặng. Vào những hôm trái gió trở trời, vết thương trên cơ thể tái phát, gây ra những cơn đau nhức nhói ở hốc mắt, mỏm cụt, bỏng buốt dây thần kinh, tê buốt tận xương tủy, tạo những cơn co giật, gây đau đớn, ảnh hưởng đến bữa ăn, giấc ngủ. Những cơn đau dữ dội khiến họ không làm chủ được cảm xúc, luôn nổi nóng và có những hành động “quá khích”, gây tổn thương đến đội ngũ y, bác sỹ.
Hiểu được tâm trạng và sự đau đớn mà họ phải trải qua, các y, bác sĩ vẫn luôn ân cần, nhẹ nhàng động viên, chia sẻ về những câu chuyện về thời kỳ chiến đấu, những câu chuyện đời thường, hỏi thăm về gia đình, quê hương… để họ quên đi phần nào nỗi đau. Nhiều khi, vừa xoa bóp, vừa kể chuyện. Khi câu chuyện kết thúc cũng là lúc cô chú hết đau, ngủ say rồi.
Kể về những kỷ niệm trong nghề, bác sỹ Phô nói: “Nhiều lần lên cơn đau, các bác thương binh muốn cấp thêm thuốc giảm đau nhưng chúng tôi động viên các bác hạn chế dùng thuốc để không bị phụ thuộc. Khi bị từ chối, nhiều người đã cầm gậy đánh, dọa đánh… Nhưng khi cơn đau qua đi, các bác thấy mình có lỗi, lại đi xe lăn xuống phòng ngồi uống nước, rồi xin lỗi các bác sĩ. Lúc đó, chú cháu lại trao cho nhau những cái ôm, cùng chia sẻ, động viên, giúp các chú quên đi cảm giác mắc lỗi.
Các bác thương binh, bệnh binh tại trung tâm do tuổi cao, sức yếu, lại mang trên mình những vết thương chiến tranh nên quá trình chăm sóc gặp không ít khó khăn. Những lúc như vậy, chúng tôi luôn bình tĩnh, im lặng, cố gắng làm tốt công tác chuyên môn, chăm sóc các bác, các cô chú thật chu đáo. Gắn bó ở đây hơn 20 năm, hơn ai hết, chúng tôi thấu hiểu, đồng cảm với những nỗi đau mà các cô chú đang phải trải qua và yêu thương họ từ tận đáy lòng”, bác sĩ Ngô Huy Phô chia sẻ.
Cũng như bác sĩ Nguyễn Huy Phô, bác sỹ Phạm Thị Pha, Phó Trưởng phòng y tế phục hồi chức năng Trung tâm điều dưỡng thương binh Thuận Thành đã có 24 năm công tác, làm việc và gắn bó với các thương bệnh binh. Bác sĩ Pha kể, trước khi về công tác tại trung tâm, chị đã tìm hiểu thông tin qua các trang sách báo nói về trung tâm, chị thấy cảm phục sự hy sinh vì đất nước cũng như sự cam chịu vượt qua những khó khăn về thể xác của các thương bệnh binh.
“Khi mới vào Trung tâm, để được chăm sóc các thương bệnh binh là không chỉ là trách nhiệm mà còn là một vinh dự, đây là những việc làm không chỉ đơn thuần là làm cho xong việc mà còn có cả tình cảm như người thân. Tại đây, chúng tôi đều xem các thương bệnh binh, các đối tượng mình chăm sóc như người thân trong một gia đình lớn. Chỉ cần nghe tiếng bước chân, tiếng ho trong đêm là những người trực cũng biết được đó là thương binh nào để đến hỏi han và chăm sóc kịp thời. Tôi thấy mình thật may mắn khi được cống hiến hết mình cho Trung tâm, được chăm sóc và phụng dưỡng các bác thương, bệnh binh, mong sao những tình cảm, sự nhiệt tình của các cán bộ, y bác, sĩ điều dưỡng viên sẽ làm vơi đi những nỗi đau của những người lính đã hy sinh một phần xương máu cho Tổ quốc”, bác sĩ Phạm Thị Pha bày tỏ.
Với tinh thần “Kỷ cương, tình thương, trách nhiệm”, đội ngũ cán bộ, nhân viên tại Trung tâm điều dưỡng thương binh Thuận Thành luôn xác định nhiệm vụ phục vụ người có công là một niềm vinh dự. Vì vậy, công tác khám, chữa bệnh và chăm sóc thương binh luôn được ưu tiên hàng đầu. Dẫu biết rằng vẫn còn nhiều khó khăn đối với các thương bệnh binh và cán bộ, y bác sỹ nơi đây, nhưng nghĩa tình tri ân sâu nặng chính là động lực để cán bộ, y bác sỹ tiếp tục gắn bó với công việc, giúp các thương, bệnh binh xoa dịu vết thương chiến tranh, đền đáp phần nào những cống hiến, hy sinh cho quê hương, đất nước của họ.