• image

    Trở về xóm Doi

    Sơn Trần

    Ngay từ nhan đề, “Trở về xóm Doi” của tác giả Sơn Trần đã báo trước một chuyến đi trở về nơi chốn cũ – nơi nhân vật “tôi” sinh ra và lớn lên. Kí ức dần hiện về từ tên xóm, tên người. Ở cái doi cát chồm ra khỏi bờ sông là bao nhiêu chuyện đời éo le: chị Sa xinh gái đi làm bia ôm mong đổi đời; ông thầy cúng tên Nhịn hóa ra là một tay biến thái chuyên nhắm vào đám thanh niên trai tráng để làm trò xằng bậy; nhân vật “tôi” thì mắc kẹt trong tình cảm tuổi mới lớn với Hiền, con gái ông Nhịn....
Chương mới nhất
  • 01/09/2021
    Lâu lắm rồi tôi và mẹ mới về lại xóm Doi. Đi dọc con đường quanh xóm mẹ không giấu được xúc động, nước mắt viền quanh, bỡ ngỡ nhìn bờ rào chè tàu có những sợi tơ hồng bám dày và hàng sầu đông trổ lá xanh mởn hẹn một mùa hoa tím. Còn tôi, dù tránh đi lối khác nhưng thế nào vẫn vòng về cuối xóm. Ở đó gặp lại ngôi nhà hai tầng có trụ cổng và tường ốp đá xanh giờ mốc meo, hoang lạnh. Ngôi nhà vắng chủ lâu rồi. Chủ nhân của nó, thầy Nhịn và vợ con giờ nơi đâu, sống chết thế nào thì không ai biết...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/09/2021
    Đến cuối xóm, thầy Nhịn nhìn giời, khìn khịt mũi, quyết định cho đoàn người dừng lại, dựng tạm nhà lá để ở cạnh hõm nước sâu hun hút, xanh rợn, không cạn bao giờ. Xung quanh hõm nước cây dại ken dày, chốn nương thân cho các loài thủy cầm và mòng muỗi. Nhìn vào âm u và đầy bí ẩn. Đối với tôi thầy Nhịn là một người đàn ông kì lạ, huyền bí khác hẳn với cánh đàn ông xóm Doi từ cách đi đứng, ăn mặc, nói năng. Về đi đứng thì không mạnh mẽ, dứt khoát mà cứ có gì đấy yếu ớt, ẻo lả, nhìn ông đi người ta không biết ông đang đi hay đang tập nhún nhảy...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/09/2021
    Công việc của chị, nghe mẹ chị nói thì nhàn lắm nhưng mất thời gian nên không thể về nhà thường xuyên. Ở nhà một mình, mẹ chị Sa hay qua nhà nói chuyện với mẹ tôi. Thấy tôi đang ngồi học bài, mẹ chị Sa còn đùa, giá Tín lớn hơn Sa nhà cô vài tuổi thì hai gia đình kết sui gia nhỉ. Tôi ngẩng mặt lên cười, còn mẹ tôi thì không nói gì, tay quơ nhanh nắm bèo vừa vớt ngoài sông và xắt lấy xắt để...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/09/2021
    Nay tôi sang cả hai anh em đều không có nhà, họ lên thị trấn sắm quần áo mới. Còn bà vợ thầy Nhịn, giờ này chắc đang lê la ngoài chợ, tính bà thường như thế, ngồi ở chợ cả ngày cũng không chán. Bà ham tiến lên, bài cào. Chỉ có ông đang ngồi uống rượu một mình ở hiên nhà. Vừa thấy tôi, ông hào hứng: “Vào, vào đây đi, làm li, chắc uống được chứ”...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/09/2021
    Hiền đột nhiên từ bụi dứa dại đằng sau đi ra, ngồi xuống bên cạnh như thể theo dõi tôi từ lúc nào. Tôi bất ngờ nhưng chấp nhận. Hai đứa ngồi cạnh nhau không nói. Sự giận dỗi của người con gái mới lớn khiến cho tính cố chấp bộc phát. Cô đợi tôi lên tiếng trước. Thì đây, tôi hỏi, giọng khinh bỉ. “Người đàn ông trẻ ẻo lả, đồng bóng ở nhà Hiền dạo này sao?” “Cãi nhau với bố, xách túi đi lâu rồi”...
    Xem thêm Thu gọn