• image

    Lời thề đá

    Võ Diệu Thanh

    Đi nhiều, lắng nghe nhiều, nhà văn Võ Diệu Thanh thẩm thấu nỗi đau của những thân phận và chị thể hiện sự đồng cảm chia sẻ với nỗi đau đớn của họ qua từng trang văn giàu cảm xúc. Các tác phẩm của Võ Diệu Thanh thường chạm vào số phận những con người nhỏ bé đời thường, và đi đến tận cùng của nỗi đau thương. “Lời thề đá” là một trong những truyện ngắn như thế...
Chương mới nhất
  • 28/04/2021
    Miệng nhìn chăm chăm vào bản đồ, chạm tay nhẹ vào vùng đất cuối chữ S. Cô không tin nó ở xa vậy. Cô thấy nó, ngay trước mắt, thấy rõ bàn tay cắm vào bờ đá ven hòn, giơ thẳng năm ngón lên trời như bàn tay người đang tuyên một lời thề son sắt, rất dõng dạc, rất dũng mãnh; nghe được cả lời thề lẫn trong tiếng sóng vọng xung quanh...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/04/2021
    Thương Thao mà tội nghiệp cho Ty, làm ơn mắc oán. Hồi lúc Miệng còn ở nhà Ty cũng hay bị Thao làm “quê”. Miệng sinh cu Hiền nằm viện khá lâu, dừa rụng lá đầy sân, Ty róc rồi bó giùm, Thao phủi tay lia lịa: “Thôi khỏi, để đó mai mốt mẹ con Loan về nó làm”. Ty hay than với Miệng: “Có ổng ở nhà tui ngán qua nhà bà. Cái ông Thao này từ hồi có vợ khó kỳ cục”...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/04/2021
    Bà thủ thỉ bao nhiêu là chuyện, lâu lâu hỏi: - Cậu Hai đã đi mười ngày rồi hả Miệng? - Mười ngày nữa cậu về. Rồi bà thở dài. - Cậu Hai về cũng để đi tiếp...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/04/2021
    Miệng đau đến sắp thét lên được. Vậy mà, Miệng không nói gì. Vì cái gì mà Miệng không gào thét lên được chứ? Miệng muốn giữ lại những kỷ niệm đẹp một thời, một hình ảnh người mẹ hiền trong mắt các con. Dẫu kỷ niệm giờ đây như một nét vẽ buồn, chìm mà Thao và Ty đã vẽ đè lên đó một bức tranh khác...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/04/2021
    Thao nhìn Ty ý còn muốn nói thêm "Tôi không muốn mắc nợ người đàn bà nào khác". Ty không nghe bước qua xuồng, bế xốc cu Hiền, nắm lấy tay bé Loan về. Thao không giằng co nhưng đến hôm sau lại đưa các con đi, đổi cả bãi câu. Ty không làm được gì nên cô ngủ không yên giấc...
    Xem thêm Thu gọn