• image

    Chuyện ở bến Bà Lụa

    Phan Đức Nam

    Trên đất nước ta có biết bao con đò đưa người qua sông. Mỗi con đò, mỗi dòng sông đều có thể là một câu chuyện lưu truyền qua thời gian. "Chuyện ở bến Bà Lụa" là sợi chỉ xuyên suốt, là nhân chứng cho biết bao hợp tan, tội ác và cả sự tốt đẹp trong chiến tranh...
Chương mới nhất
  • 22/04/2021
    Sau giải phóng, tôi và Na nhiều lần tới bến Bà Lụa. Đã hơn hai chục năm rồi, cảnh cũ không còn, nền cũ của hai căn lều cũng không thể tìm ra vì một con đường lớn đã băng ngang, hai bên đường mới tráng nhựa có nhiều nhà tôn nhà gạch, lác đác vài biệt thự vườn...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Một ngày, người chồng đi theo tiếng gọi ở bên kia sông, mãi không thấy trở về. Đứa trẻ tên Lực nhờ tình thương của mẹ lớn lên khỏe mạnh, gan dạ, bắt sấu, bẫy cọp không hề sợ. Lực thường hỏi mẹ về cha mình, không ít lần anh bơi qua sông tìm tin tức ông. Những cuộc đi ngày một dài thêm. Đến một ngày, Lực đi tìm cha rồi không thấy về. Bên kia sông bom đạn vẫn đì đùng, bà Lụa lo sợ mỏi mòn chờ đợi...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Anh Tý về quê nhưng đã nói giùm suy nghĩ bức bách của tôi. Tôi cũng đang tính đường của mình. Tôi yêu cô lái đò, cô tên Na - người bên đất Củ Chi. Tôi gặp Na trong một đêm cô chèo đò đưa du kích sang sông. Tôi xin họ được theo, một anh lớn tuổi suy nghĩ rồi nói: “Em chưa bị lộ, nên trụ đây phụ giúp ông Bảy. Anh sẽ nói với anh Tứ xã đội trưởng bên này, ảnh sẽ liên lạc với em”...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Tôi nghe mà phân vân… Huân kể tiếp: “Cô Na nói: Em tính chôm súng địch về đưa má, để má chuyển cho mấy anh”. Vậy là đồng đội rồi, duyên trời rồi, anh em đơn vị thúc vô, tụi tui cưới nhau luôn. Giờ vợ tui có bầu, tui tính đưa vợ về sanh, sợ trong rừng không đủ điều kiện. Nhưng vợ tui chưa dám về. Chắc chắn tụi lính còn canh, vụ đó ba thằng chết hai, một thằng bị thương. Mẹ vợ tui sau đó bị tụi nó bắt lên bắt xuống nhiều lần”...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Chợt sườn tôi đau xé! Mặc kệ! Tôi nhịn đau quơ lấy cây chèo nổi gần đó. Tôi và Na không dám leo lên ghe mà bơi tránh xa, địch đang soi đèn bắn xối xả vào chiếc ghe. Tôi bơi giỏi, Na cũng biết bơi, dù cả hai bị thương nhưng may không nặng, nhờ cây chèo nổi lình phình, tôi và Na bám vào, bình tĩnh xuôi theo dòng nước bơi qua bên kia Củ Chi...
    Xem thêm Thu gọn