-
Mơ về một khúc sông trôi
Nguyễn Đình Tú
Nhiều người thường ví đời người như một dòng sông, bên bồi, bên lở, khi cuộn sóng bão giông, lúc tưởng tĩnh lặng đấy mà giấu sóng ngầm. Con sông nào cũng phải chảy, đôi khi nhìn lại, thảng thốt thấy mình đã đi xa quá buổi ban đầu. Trong hành trình đi tìm chính mình đó, mỗi người có những cách khác nhau. Ở truyện ngắn “Mơ về một khúc sông trôi” của nhà văn Nguyễn Đình Tú, nhân vật chính tìm lại mình khi đã ở trong một hoàn cảnh vô cùng xa xót.
Chương mới nhất
-
- Kìa, khúc sông trôi! - Không, khúc sông đứng yên! - Trôi... - Đứng yên... Khi quyết định đổ tiền của xuống để nắn dòng chảy, em đã cùng đoàn cán bộ khảo sát và đối tác trúng thầu đến cái nơi mà hai mươi tám năm trước em nhận ra mình là con gái.Thu gọn
-
Em có nên nói ra sự thật không hả Điền? Khi cầm cuốn sổ liên lạc từ nhà Điền về nộp cho cô giáo em đã nói dối. Lần đầu tiên em nói dối trên cương vị lớp trưởng. Nhìn ánh mắt Điền như van xin em đừng bước vào nhà, em mềm lòng lắm...Thu gọn
-
- “Ông ấy” nói rằng án hai mươi năm là thắng lợi bước đầu. Cố gắng giữ vững lập trường, xử phúc thẩm chắc chắn sẽ giảm nữa. Hãy vì thằng Bin mà chịu đựng. Quá trình thi hành án sau này sẽ có những tác động hiệu quả hơn. Thế đấy. Điền có biết bây giờ em sống vì ai không? Vì thằng Bin. Phải, cái thằng có lần cứ đòi nhảy từ tầng bốn xuống đất, sau Điền phải leo tường lên từ phía sau lôi nó xuống đấy. Nó đã 18 tuổi rồi Điền ạ...Thu gọn
-
Buổi chiều hôm đó thật khủng khiếp đối với em. Vì em chợt nhận ra rằng em vẫn yêu Điền. Trong em không có hình ảnh nào có thể thay thế được Điền. Em đã phủi Điền bằng thời gian và sự căm ghét, đôi khi là cả sự thù hận nữa, nhưng Điền vẫn không ra khỏi em...Thu gọn
-
Điền còn muốn nói nữa nhưng em đặt máy xuống. Vậy là Điền đã nhắc đến “ông ấy”. Em biết việc mình làm chứ. Nhưng em và bố chồng em đã ngồi cùng thuyền, nếu có đắm thì cả hai đều chìm, làm sao tránh được? Em còn mong lũ về sớm hơn nữa cơ...Thu gọn