• image

    Giải cống hiến trọn đời

    Thục Trân

    Truyện ngắn "Giải cống hiến trọn đời" được viết với giọng văn chất phác, pha chút hóm hỉnh, dễ thương. Đan xen giữa chuyện bếp núc của việc sáng tác là tình cảm ấm áp của hai cha con, của những người đồng chí, đồng đội. Truyện ngắn là sự tự giễu và giễu nhại nhẹ nhàng hiện tượng ham danh, xin danh, xin giải thưởng của không ít người trong cuộc sống...
Chương mới nhất
  • 30/03/2021
    Dạo này cha mất ngủ liên tục. Cả nhà phản đối vì cái lý do mất ngủ hết sức là vô duyên. Má nói, phải chi ổng tương tư con nào, đàn đúm con nào, má cũng ngơ luôn, cho ổng đàn đúm, cho ổng tương tư. Cha nghiêm mặt bảo, không được đùa, đó là ý nguyện chính đáng của tui. Tôi bảo với cha, cha thích gì con cũng chiều, nhưng cái ý nguyện này thì bó tay...
    Xem thêm Thu gọn
  • 30/03/2021
    Cụ vỗ bàn cái rầm: - Thôi... đừng lắm chuyện, mày không chạy được để tao chạy, lấy vé đi, mốt tao bay về thành phố! Tôi còn lì lợm dấm dẳng thêm: - Cha à, thương con đi, cái chuyện này kỳ lắm. Mình mà chết rồi đâu cần này nọ hả cha. Cha thấy hôn, Việt Nam mình, thế giới này may ra người ta còn nhớ đến tiên hiền Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, mà lâu thiệt là lâu người ta mới nhắc tới mấy ổng…
    Xem thêm Thu gọn
  • 30/03/2021
    Nhiều hôm tôi đi làm về muộn, vẫn chưa thấy cha má chèo xuồng về. Hỏi, ông chồng tôi nói hai ông bà đi vô ngọn tặng sách. Tôi sốt ruột không ăn uống gì được. Chờ mãi mới nghe tiếng nước róc rách trước bến sông nhà. Má bước lên càu nhàu: - Nhà ông Ba Đáng sâu muốn chết, trời tối mò mà bắt vô cho bằng được, may không kẹt con nước ròng, không thì giờ này ở giữa đồng cho muỗi nó chích no nê...
    Xem thêm Thu gọn
  • 30/03/2021
    Khỏi nói, cha tôi vui mừng xiết bao khi gặp lại những đứa con tinh thần của mình. Tôi photo hết các bản và thuê người đánh máy lại hết các truyện. Cha háo hức như một đứa trẻ khi chờ đợi để đọc lại các truyện của mình (bản gốc nhem nhuốc quá, cha không đọc được)...
    Xem thêm Thu gọn
  • 30/03/2021
    - Thiệt mà, bữa đó còi hú báo động mấy lần mà mấy đứa nhỏ ham chơi không chịu vô hầm. Cổ phải từ hầm leo lên lùa từng đứa như lùa vịt vậy, tới đứa cuối thì hai cô trò bị trúng trái trên đường cổ cõng thằng nhỏ chạy vô hầm, tám đứa nhỏ trong hầm không xây sát một miếng thịt nào hết. - Sau đó lớp học Hoàng Oanh của cô Mỵ giải tán hả ông?...
    Xem thêm Thu gọn