-
Dân cạp đất
Nguyễn Quang Trung
Tráng là thanh niên khỏe mạnh nhưng học chưa hết lớp 9 nên chỉ biết bán sức lao động kiếm miếng cơm, manh áo. Gia đình ít ruộng nên phải đi làm đụng, ai mướn việc gì thì làm việc đó. Tráng từng lên thành phố làm thuê nhưng không khí đô thị ngột ngạt khiến anh không quen... Sau mấy năm đi xuất khẩu lao động ở Đài Loan, Tráng trở về quê lập nghiệp. Với sự giúp đỡ của cô kỹ sư tên Kim, sau này là vợ Tráng, anh đã xây dựng được một trang trại khang trang...
Chương mới nhất
-
Khi nhận được điện mời dự đám cưới của Tráng, Tĩnh mừng khôn xiết. Vậy là chàng trai tự xưng mình là dân cạp đất ở xứ miệt vườn đã lập gia đình. - Tôi kẹt vào vụ phạt vạ nên muốn nhờ anh đến sớm để đi thông rạch, lên luống giùm. Nghe vậy là Tĩnh hiểu cu cậu đã ăn cơm trước kẻng rồi. Thời này sống thử đang là xu hướng không ít người trẻ dấn thân, trai gái quan hệ trước thành hôn đã trở nên bình thường...Thu gọn
-
Tĩnh sững người trước một chàng trai da ngăm đen, rắn rỏi, đôi mắt sắc bồn chồn khao khát. Người có đôi mắt vậy sẽ thường có chí hơn người, tiếc rằng Tráng không được học hành chu đáo và không có môi trường khởi nghiệp. Trong đêm trăng đồng bằng, chai rượu đế Gò Quao mắt mèo với cá lóc bông nướng lửa rơm nứt ra thơm dậy kèm rau tập tàng nhiều hương vị...Thu gọn
-
Nghe Tráng trình bày xong, ông tiến sĩ - giám đốc chia sẻ về tổn thất rồi bảo, việc trồng cây ăn trái là phải có kỹ thuật cao, tôi sẽ cử cô Kim, chuyên gia giúp anh. Ngay khi gặp Kim, Tráng đã thấy khó chịu, người cao gầy, mặt lạnh lùng, nói năng lốc cốc. Tráng tự ái tính bỏ về nhưng nghĩ lại mình phải nhờ người ta nên nhún nhường. Cô hỏi Tráng về vùng đất ấy, có gần kênh rạch không, hàng năm nước lũ có tràn lên không?Thu gọn
-
Kim như thấy bàn tay ấy vấy máu. Cuộc sống vợ chồng trở nên ngột ngạt, Kim mường tượng thấy thảm họa sớm muộn sẽ tới. Anh ta thấy cô không còn thích hợp với cuộc sống của mình. Như để giải thoát cho nhau, hai người đồng ý chấm dứt cuộc hôn nhân. Khi Kim mới tới trang trại, Tráng xem như người chị, cũng đúng vì cô hơn anh ba tuổi. Tráng xếp cho cô ở một căn phòng phía trong, còn anh ở phòng ngoài cửa hướng ra vườn cây...Thu gọn
-
Nhưng biết làm sao để xin lỗi cô được đây. Vắng cô, Tráng thấy trang trại như trống trải. Anh nôn nao nhớ cô nhưng không biết tìm đâu. Cho tới chừng ba tuần sau, chiều ấy trời đã tắt nắng, nghe tiếng xe máy, Tráng nhìn ra, Kim xuống xe nhưng không kịp chống chân để chiếc xe máy đổ kềnh ra bờ đất. Tráng bước nhanh tới hỏi một cách ngây thơ: "Cô đi đâu mà tôi tìm hoài không thấy?"...Thu gọn