• image

    Những tấm lòng cao cả ( Buổi 21) - Bài học về lòng kính trọng

    En-ri-cô đọc bức thư của bố viết cho cậu. Cậu bé rất thấm thía những điều bố dạy bảo. Trong bức thư, bố nhắc đến lòng kính trọng: Kính trọng tuổi già, nỗi khổ, tình mẹ con, kẻ tật nguyền, sự vất vả...En-ri-cô đã nhận những bài học quý giá.
Những tấm lòng cao cả - Chương liên quan
  • 05/08/2020
    Cuốn truyện “Những tấm lòng cao cả” được nhà văn Edmondo De Amicis sáng tác dưới hình thức nhật ký của cậu bé 10 tuổi En-ri-cô Bô-ti-ni. Những trang nhật ký ấm áp tình cảm miêu tả về những người thân trong gia đình, về thầy cô và bạn bè với cách kể chuyện dung dị, chân thực về nhân cách sống cùng những tấm lòng cao cả thánh thiện trong các các sự việc hằng ngày.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Năm học mới đã đến với các bạn nhỏ ở thành phố Tô-ri-tô (phía bắc nước Ý). En-ri-cô cũng như các bạn cùng trang lứa hân hoan trở lại trường học sau kỳ nghỉ hè đáng nhớ. Năm nay En-ri-cô lên lớp ba. Thầy giáo cũ không chủ nhiệm lớp nữa, mà thay vào đó là một thầy giáo khác - thầy Pec-bô-ni. Tính cách thân thiện hòa nhã của thầy giáo đã giúp cả lớp hào hứng hơn với công việc học tập. Cũng trong ngày khai trường đáng nhớ ấy, hai cha con En-ri-cô bắt gặp một tai nạn ngay trên đường tới trường. Người bị nạn là bạn Giu-li-ô học lớp 2. Chỉ vì cứu một em bé bị tuột khỏi tay mẹ ngã xuống đường, Giu-li-ô đã lao tới bế em lên. Không may bánh xe ô tô đã đè lên chân của Giu-li-ô. Các bạn trong lớp, trong trường đã chia sẻ điều không may này với Giu-li-ô như thế nào?
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Nhân việc lớp học có thêm người bạn mới là Đê-rô-xi sống ở vùng Ca-la-ri-a phía nam nước Ý, thầy Pec-bô-ni đã khéo léo lồng ghép để giới thiệu về vùng đất xa lạ này đến với các học trò nhỏ của mình. Theo lời kể của thầy thì vùng đất ấy có nhiều danh nhân, nhiều người thợ khéo tay và những quân nhân dũng cảm. Thiên nhiên Ca-la-ri-a vô cùng tươi đẹp bởi những dãy núi cao và nhiều cánh rừng xanh thẳm. Còn cư dân nơi đó thì thông minh và can đảm. Thầy lật giở bản đồ đất nước rồi chỉ rõ vị trí vùng đất xa xôi ấy. Cả lớp chăm chú theo dõi với niềm thích thú vô cùng. Bạn Đê-rô-xi nhanh chóng hòa nhập với tập thể lớp với niềm tự hào về quê hương mình. Còn các bạn trong lớp thì vui mừng chào đón người bạn mới với sự thích thú vô cùng.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Lá thư của bố gửi cho Enricô đã tiếp thêm sự tự tin, lòng can đảm cho cậu khi học ở trường. Vào một buổi chiều khi Enricô đến khu nữ sinh để đưa cho cô giáo em Xinvia bài tập viết,cậu đã gặp một việc đáng chú ý. Một cậu bé nạo ống khói đang khóc nức nở vì làm rơi mất 3 hào. Cậu không dám trở về nhà vì sợ bị chủ đánh. Các bạn cùng nghe những trang tiếp theo truyện dài "Những tấm lòng cao cả" để biết cậu bé nạo ống khói tội nghiệp được mọi người giúp đỡ như thế nào.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Những lá thư chân thành của bố gửi cho Enricô luôn khiến cậu xúc động. Khi cô giáo đến thăm gia đình, Enricô đã nhỡ thốt ra lời thiếu lễ độ với mẹ. Bố đã viết thư để cảnh cáo cậu về hành động đó. Bố nhắc Enricô nhớ lại sự quan tâm, vất vả, hi sinh của mẹ với cậu. Lá thư của bố khiến Enricô rất hối hận về hành động của mình. Các bạn cùng nghe những trang tiếp theo truyện dài "Những tấm lòng cao cả" của nhà văn người Ý Emondo De Amicis qua giọng đọc Kim Ngọc.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Trong kỳ thi hàng tháng, Enricô rất vui khi gặp lại thầy Côratti, thầy giáo lớp hai của cậu. Thầy luôn dọa phạt học sinh bằng lời lẽ nghiêm khắc nhưng lại chưa phạt ai bao giờ. Thầy hiệu trưởng cũng là người rất hiền từ thường nhẹ nhàng khuyên bảo khi học trò có lỗi. Học sinh mắc lỗi đều hổ thẹn bởi tấm lòng bao dung của thầy hiệu trưởng. Thầy đã dự định nghỉ hưu khi người con trai hi sinh nhưng rồi vì tình cảm với các học trò, thầy đã ở lại trường.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Thầy giáo Pec-bô đã đọc cho cả lớp nghe truyện "Cậu bé trinh sát người Lôm-ba". Quả thực đó là một cậu bé rất dũng cảm. Tuy nhỏ tuổi nhưng cậu đã dấn thân làm nhiệm vụ cao cả, góp một phần nhỏ vào sự nghiệp đấu tranh giải phóng đất nước. Cậu bé đã hi sinh anh dũng, hiến thân mình cho xứ sở Lôm-ba thân yêu.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Mẹ của En-ri-cô đã khuyên nhủ cậu phải có tình yêu thương đối với người nghèo. Đó là lòng tốt mà bất cứ đứa trẻ nào cũng có thể làm được, ví như biếu cụ già một miếng bánh là hành động mà đứa trẻ nào cũng có thể làm tốt. En-ri-cô đã nhận được bài học quý từ người mẹ của mình.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Sự thân thiện của cậu bé con người thợ nề đã khiến En-ri-cô vô cùng thích thú. Cậu bé đã bày những trò chơi vui vẻ cùng En-ri-cô. Cả hai tỏ ra rất hợp nhau, thân thiện và hóm hỉnh. Bạn của En-ri-cô là Ga-rôp-phi khi đang chơi tuyết với bạn bè, đã vô tình ném cục tuyết vào mắt một cụ già, làm cụ bị đau. En-ri-cô đã khuyên bạn đến nhận lỗi và xin lỗi cụ già.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Nghe lời khuyên của cô giáo, En-ri-cô đã dẫn cậu bạn Ga-rôp-phi đến nhà cụ già bị thương để hỏi thăm và xin lỗi cụ một lần nữa. Ga-rôp-phi hết sức lo lắng và lúng túng bởi cậu rất ân hận về hành động của mình, dẫu vô tình nhưng cụ già đã bị đau và phải điều trị.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Cuối cùng, cha của Giuliô cũng hiểu được tấm lòng hiếu thảo của con trai sau một đêm bất chợt thức giấc. Cậu bạn Giuliô thật đáng được ngợi khen có đúng không nào? Nếu bạn nào đã được cầm trên tay truyện dài “Những tấm lòng cao cả” thì có thể nhận ra hình minh họa bìa sách chính là hình ảnh: Giuliô cặm cụi giúp cha viết băng giấy hằng đêm đấy!
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Bức thư mà bố của Enrico gửi cho cậu, có những điểm thật trùng hợp với điều diễn ra sau đó. Nhưng điều vui mừng nhất là cậu bạn Enrico của chúng ta luôn biết nhìn nhận, phân biệt những điều tiêu cực và tích cực quanh mình để trưởng thành hơn.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Enricô cảm thấy buồn và hụt hẫng khi thầy Pecbôni phải tạm nghỉ dạy để dưỡng bệnh. Nhưng cậu còn buồn hơn khi các bạn ở lớp hỗn hào với thầy phụ giáo trẻ tuổi. Thật may, có cậu bạn Garônê dũng cảm, dám nói lên tiếng nói của mình, giúp thầy trợ giảng ổn định lớp học.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Phờ-ran-ti là một học sinh ngỗ nghịch. Cậu trêu chọc tất cả các bạn trong lớp. Sách vở của Phờ-ran-ti luôn bị giây mực bê bết, quần áo xốc xếch vì lôi kéo nhau. Mẹ của Phờ-ran-ti rất buồn phiền điều đó. Thỉnh thoảng bà lại đến trường hỏi thầy giáo về hạnh kiểm của con và lần nào ra về bà cũng vừa đi vừa khóc. Thầy Péc-bô-ni đã nhiều lần khuyên nhủ nhưng Phờ-ran-ti vẫn không hề thay đổi khiến thầy giáo buộc phải ra đưa ra hình thức kỷ luật tạm nghỉ học.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Tháng 7 năm 1848, Trung đoàn bộ binh gồm 60 chiến sĩ do một đại úy chỉ huy được điều đến khu gò đất cao để giữ đất thì bất ngờ bị hai đội quân của nước Áo bao vây. Tình hình nguy cấp vì số lượng lính bị thương khá nhiều. Muốn thoát khỏi vòng vây quân địch thì buộc phải có thêm quân cứu trợ. Trong lúc cấp bách đại úy đã nhờ một cậu bé giao bức thư yêu cầu cứu trợ đến Sở chỉ huy. Nhanh như một con sóc, cậu bé can đảm băng qua những cánh đồng và đã giao được bức thư mật đến Sở chỉ huy. Ngay lập tức đội quân được điều đến giải vây cho Trung đoàn. Trong lúc làm nhiệm vụ cậu bé đánh trống đã bị một vết đạn vào chân. Tinh thần dũng cảm của cậu bé đã nhanh chóng lan tỏa trong toàn đơn vị. Cậu xứng đáng là tấm gương thiếu niên quả cảm.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Cảm động trước tấm lòng dũng cảm của cậu bé, En-ri-cô đã viết một bài văn diễn tả tinh thần yêu nước của mình bằng câu mở đầu “Tại sao tôi yêu đất nước của tôi”. En-ri-cô đã lý giải rằng: Cậu yêu đất nước là vì mẹ cậu sinh ra ở đó; Vì dòng máu chảy trong huyết quản của cậu; Vì dưới mảnh đất thiêng liêng này đã có rất nhiều người thân của cậu ngã xuống; Vì tiếng nói; Vì thiên nhiên tươi đẹp đang cho cậu sự sống…Trở lại câu chuyện của cậu học trò Phờ-ran-ti, sau khi bị thầy giáo phạt buộc phải nghỉ học vì không nghe lời, mẹ của cậu đã phải đến gặp thầy hiệu trưởng. Bà vừa khóc vừa xin thầy tha thứ để Phờ-ran-ti lại được tiếp tục đến trường.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Ở lớp học của En-ri-cô thì mỗi bạn lại có tính cách khác nhau. Nếu Cô-rét-ti là người luôn vui tươi lạc quan, Ga-rô-nê chinh phục mọi người bởi khả năng học tập thì tính nết của Nô-bít và Pan-ti thật là khó ưa. Sự khiêu ngạo, hợm hĩnh của Nô-bít cũng như thái độ vô cảm của Pan-ti trước bất hạnh của người khác thật đáng chê trách.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Câu chuyện về cậu bé Phan-sét-cô chăm sóc cho người cha bị bệnh nặng khiến mọi người xúc động. Cậu tự tay chăm sóc cha, luôn bên cạnh ông để theo dõi sức khỏe của cha và mong cha khỏi bệnh. Với sự quan tâm chăm sóc của Phan- sét- cô, bệnh tình của cha cậu bé sẽ ra sao, chúng ta cùng đón nghe diễn biến của truyện dài “Những tấm lòng cao cả” của nhà văn Ý Emondo De Amicis vào chương trình sau.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Cậu bé Phan-sét-cô rất bất ngờ khi thấy cha xuất hiện khỏe mạnh trước mắt mình. Hóa ra người đàn ông mà cậu chăm sóc suốt 5 ngày qua không phải là cha của cậu. Chứng bệnh đan độc ở mặt khiến Phan sét cô tưởng nhầm người đàn ông là cha của mình. Cậu bé sung sướng khi cha đã khỏi bệnh nhưng vẫn xin ở lại để chăm sóc cho người đàn ông kia. Những giây phút cuối cùng giữa người bệnh và Phan-sét- cô trước khi ông ta chết khiến người đọc, người nghe xúc động. Lòng nhân ái của Phan-sét-cô giúp người bệnh ra đi thanh thản, hạnh phúc.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Sau khi đi xem lễ hội hóa trang ở quảng trường thì En-ri-cô và các bạn đến thăm thầy giáo bị ốm nặng. Thầy đã kể cho mọi người nghe về những học trò khiếm thị trong thời gian thầy dạy học ở vùng Ni-xơ. Câu chuyện cảm động về các bạn học sinh khuyết tật vượt khó, vươn lên trong cuộc sống là tấm gương sáng về nghị lực sống.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    En-ri-cô rất vui khi được tham gia vào lớp học buổi tối bởi ở đây cậu đã chứng kiến sự ân cần, chu đáo của thầy giáo, sự thích thú học hành của các ông bố - họ là những bác thợ nề, những người thợ máy... Họ rất nghiêm túc, chăm chỉ học tập. Điều này đã tác động đến nhận thức của En-ri-cô.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Enrico nhận được thư của bố. Ông tâm sự với cậu bé những điều giản dị mà xúc động về sự nhân văn, mong muốn Enrico trở thành một công dân tốt, giàu lòng nhân ái. Sau đó hai cha con Enrico đã có một buổi trải nghiệm thú vị khi tham gia lớp học buổi tối. Lớp học buổi tối đặc biệt như thế nào? Bây giờ qua giọng đọc của cô Kim Ngọc, mời các em nghe tiếp truyện dài “Những tấm lòng cao cả” của nhà văn Edmondo De Amicis, bản dịch của dịch giả Hoàng Thiếu Sơn, để cùng cảm nhận nhé!
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Sau nhiều lần có hành động ngỗ ngược ở trường học, nhất là việc ném đá vào lớp học buổi tối, Phranti đã bị buộc thôi học. Bị đuổi học, Phranti tức tối chuốc giận lên Xtacdi vì Xtacdi chính là người tố giác hành vi không tốt của Phranti lên thầy Hiệu trưởng. Sau giờ học, Phranti đợi hai anh em Xtacdi ở cổng trường để gây sự. Phranti đánh Xtacdi bị thương, nhưng Xtacdi vẫn quyết liệt chống trả để bảo vệ em gái. Cuối cùng, Xtacdi đã dạy cho Phranti một bài học nhớ đời.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Sau nỗi buồn, niềm vui trở lại trong ngôi trường khi Corasi - cậu bạn cùng lớp với Enrico sẽ là một trong hai đại diện của trường nhận phần thưởng về thành tích học tập. Thầy cô và các bạn đều mừng cho Corasi. Mọi người háo hức tham dự buổi lễ trao phần thưởng trong niềm hân hoan khó tả.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Buổi trao phần thưởng đã diễn ra trang trọng tại sân trường. Thầy Péc-bô-ni trân trọng đọc danh sách những bạn học sinh đã có thành tích học tập xuất sắc trong kỳ học vừa qua như Phi-ren-zê, Na-pô-li, Bô-lô-nha, Pa-léc-mô, Cô-rét-ti, Đê-rốt-xi…Tiếng vỗ tay kéo dài không ngớt khi từng bạn bước lên bục nhận phần thưởng. Cả thầy và trò trong trường đều rất tự hào vì sự cố gắng vươn lên trong học tập của các bạn gặp hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Thầy Péc-bô-ni kể cho tập thể lớp nghe về sự can đảm của cậu bé Phéc-ru-si-ô. Hôm đó bà ngoại đang giải thích cho Phéc-ru-si-ô hiểu là ở tuổi của cậu cần phải dành nhiều thời gian cho công việc học tập và tu dưỡng đạo đức, không nên ham chơi, rồi gây gổ đánh nhau với bạn… thì bất ngờ hai tên trộm đột nhập vào nhà khống chế bà ngoại và Phéc-ru-si-ô để lấy tài sản. Trong lúc lục lọi tài sản thì một tên trộm đã bị rơi chiếc mặt nạ. Bà ngoại Phéc-ru-si-ô nhanh chóng nhận ra hắn là Mốt-rô-ni. Bị phát hiện bất ngờ Mốt-rô-ni liền quay lại dùng dao khống chế bà ngoại thì Phéc-ru-si-ô lao vào ôm lấy bà ngoại. Mũi dao của tên trộm đã đâm trúng lưng của Phéc-ru-si-ô. Cậu bé bị ngã khụy trong tay của bà ngoại.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Sau khi biết tin An-tô-ni-ô bị ốm, En-ri-cô cùng với Ga-rô-nê, Đê-rốt-xi mua túi cam và tới nhà thăm sức khỏe của bạn. Trong lớp thì An-tô-ni-ô là cậu bạn vui tính, hoạt bát, sẵn sàng giúp đỡ các bạn…Nhìn An-tô-ni-ô nằm bẹp trên giường, mặt mũi xanh xao, hơi thở khó nhọc thì cả ba bạn đều cảm thấy xót xa trong lòng. Đê-rốt-xi đã kể cho An-tô-ni-ô nghe nhiều câu chuyện ở lớp, ở trưởng để bạn được vui, có thêm động lực nhanh chóng khỏi bệnh.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Mỗi tiết học tại trường của En-ri-cô đều có một câu chuyện đáng nhớ. Trong giờ thể dục, mẹ của Nen-li đến xin thầy hiệu trưởng cho cậu miễn những bài tập thể dục vì con bà gầy gò, yếu ớt. Nhưng Nen-li quyết xin được tập thể dục cùng các bạn. Được sự cổ vũ động viên của mọi người, Nen-li đã hoàn thành tốt bài tập leo cột. Mẹ của cậu xúc động đến phát khóc khi thấy con mình không hề thua kém bạn bè. Thành công của các con luôn khiến cha mẹ hạnh phúc và tự hào.
    Xem thêm Thu gọn
  • 06/08/2020
    Bố của En-ri-cô bất ngờ và vui mừng khi thầy giáo cũ Cô-xét-ti của mình vẫn còn sống. Hai bố con lên đường đến thành phố Côn-đô-vê để thăm thầy. Chuyến viếng thăm đầy xúc động gợi lại biết bao kỉ niệm đáng nhớ. Với một cụ già nghỉ hưu đã nhiều năm sống cô đơn thì việc học trò cũ đến thăm thật đáng quý. Bố En-ri-cô rơi lệ khi thầy vẫn giữ bài tập hơn 40 năm trước của mình.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    En-ri-cô chưa hết phấn khởi vì khỏi bệnh thì nghe tin mẹ của Ga-nô-nê mất vì ốm nặng. Cậu rất đau lòng khi thấy cậu bạn vui tính, khỏe mạnh tiều tụy hẳn đi. Khi ra về, mẹ của En-ri-cô cũng không ôm hôn cậu như mọi khi. Bà không muốn gợi lại nỗi buồn mất mẹ của Ga-nô-nê. Nhưng Ga-nô-nê tỏ ra rất hiểu chuyện và bảo En-ri-cô hãy đến với mẹ đi. Sự mất mát lớn lại khiến Ga-nô-nê trưởng thành hơn.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    En-ri-cô được bố kể cho nghe về những người lính cứu hỏa dũng cảm quên mình. Cậu rất cảm phục và yêu mến những người lính ấy. Cậu không khỏi ngạc nhiên và thán phục cậu bé tên là Mac-cô, tuy mới mười ba tuổi nhưng vô cùng quả cảm, quyết định một mình đến châu Mỹ để tìm mẹ.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Mẹ của Mac-cô vì hoàn cảnh thiếu thốn, vất vả của gia đình nên bà đành một mình sang châu Mỹ làm thuê để kiếm tiền. Xa gia đình, các con, mẹ của Mac-cô rất buồn và nhớ vì đã mấy năm rồi mẹ con chưa gặp lại nhau. Mac-cô quyết định sang châu Mỹ tìm mẹ. (Văn nghệ thiếu nhi
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Gần một tháng lênh đênh trên biển, Mac- cô đã đến châu Mỹ. Việc đầu tiên là Mac- cô tìm đến người quen để tìm nơi mẹ cậu làm thuê. Nhưng khi cậu đến thì cả gia đình ông chủ đã chuyển đi nơi khác. Mac- cô buồn bã vô cùng. Cậu lại tìm mọi tin tức về mẹ và tiếp tục hành trình đi tìm mẹ.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Thật cảm động biết bao khi cậu bé Mac-cô đã thay cha lên đường đi tìm mẹ. 17 ngày lênh đênh trên biển, vượt trùng dương từ Ý sang Ác-hen-ti-na xa xôi cũng không khiến Mac-cô nản lòng. Khi đặt chân sang bờ bên kia của Đại Tây Dương, Mac-cô lạc giữa những con phố ở thành phố Buê-nốt- Ai- réc, nơi mà mẹ cậu làm thuê. Cuối cùng, sau những khó khăn tìm đường, Mac-cô như đổ vỡ khi nghe tin chủ nhà- nơi mà mẹ cậu làm thuê đã mất và không biết rằng mẹ cậu đã chuyển đi đâu cả.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Sau nhiều công sức hỏi thăm, cuối cùng Mac-cô nhận được thông tin mẹ của cậu đã chuyển tới thành phố Cooc-đô-va, cách Buê-nốt Ai-rét những 500 cây số. Dù thông tin ấy chưa thực chắc chắn, nhưng Mac-cô vẫn quyết tâm lên đường với chiếc bụng đói meo. Vượt 500 cây số đến đúng địa chỉ được cho, nhưng Mac-cô lại thêm một lần thất vọng khi được báo, ông chủ nhà đi vắng và chỉ có ông chủ mới có thể cung cấp thông tin về mẹ của Mac-cô cho cậu. Mac-cô muộn phiền khi cậu đã rệu rã trên đường xa và cậu cũng không còn chút kinh phí nào để tiếp tục cuộc hành trình tìm mẹ. Câu chuyện sẽ tiếp diễn ra sao? Cuộc hành trình có tiếp tục hay Mac-cô sẽ bỏ cuộc?
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Có thêm khoản hỗ trợ, Mác-cô tự nhắc mình phải thật tiết kiệm và cậu còn xin việc làm thêm. Thế nhưng, chặng đường tìm mẹ của Mác-cô vẫn còn nhiều sóng gió. Thế rồi, gom góp số tiền ít ỏi, Mác-cô xin đi theo một đoàn xe bò về thành phố Tu-cu-man, nơi mà cậu được mọi người mách là có mẹ ở đó. Chuyến đi kéo dài 20 ngày thật quá sức chịu đựng của một cậu bé. Không những vậy, Mác-cô còn phải chịu đựng sự ức hiếp, bóc lột của những người trong đoàn. Thế nhưng, tất thảy những gian nan đều không ngăn được khát khao gặp lại mẹ của cậu bé tội nghiệp.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Chúng ta đang theo dõi những trang truyện xúc động và cả những gian nan mà cậu bé Mac-cô gặp phải trong quá trình đi tìm mẹ. Cậu đã đi qua rất nhiều nơi, nhiều vùng đất khác nhau và bây giờ Mac-cô đang ở thành phố Rô-xa-ri-ô (cách thành phố Tu-cu-man khoảng 500 dặm). Rất may là Mac-cô đã được ông Ca-pa-tan cho đi nhờ xe gần một tuần để đến Tu-cu-man, nơi mẹ cậu đang giúp việc trong gia đình ông bà Mê-ki-nét. Khi còn cách thành phố Tu-cu-man khoảng 50 dặm thì Mac-cô phải xuống xe đi bộ vì xe của ông Ca-pa-tan không đi vào hướng thành phố.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Mac-cô phải đi bộ để tới thành phố Tu-cu-man. Khỏi phải nói là cậu vui mừng thế nào khi biết rằng chỉ qua một đêm nữa thôi thì sẽ được gặp mẹ. Trong khi ấy bà Hô-xê-pha lại đang mắc phải một bệnh nặng. Ông bà chủ Mê-ki-nét khuyên nhủ Hô-xê-pha nên hợp tác với bác sĩ để sớm tiến hành ca phẫu thuật. Từ khi không nhận được tin tức của chồng và con trai, bà Hô-xê-pha luôn nghĩ rằng họ đã chết và bà muốn kết thúc cuộc đời để được đoàn viên với gia đình. Vì vậy bà đã một mực từ chối không muốn chữa bệnh. Hô-xê-pha đâu biết rằng con trai của bà đang ngày đêm cố gắng để nhanh chóng tới thành phố Tu-cu-man gặp bà. Vậy hai mẹ con họ có kịp gặp nhau không?
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Vượt qua rất nhiều thử thách gian nan cuối cũng Mac-cô đã tìm được mẹ. Mẹ cậu đã hét lên khi nhìn thấy Mắc-cô. Bà không tin vào mắt mình nữa. Nước mắt bà trào ra. Mac-cô ngồi thu tròn trong vòng tay ấm áp của mẹ. Phút đoàn viên ấy diễn ra trước khi bà Hô-xê-pha vào phòng phẫu thuật. Mac-cô đã giúp bà Hô-xê-pha có thêm rất nhiều động lực để vượt qua ca phẫu thuật khó khăn này...Trở lại với gia đình của En-ri-cô. Cậu đã đọc được bức thư của bố viết cho cậu. Trong thư bố viết nhiều về trường lớp của cậu. Qua thư của bố En-ri-cô hiểu hơn về không khí học tập của các bạn trong trường.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Cuộc gặp gỡ giữa bố con Lui-gia diễn ra trong nỗi vui mừng khôn xiết. Sau ba năm cô con gái bé bỏng bị câm điếc đã biết nói, một điều kì diệu mà chưa bao giờ chú Giooc-da-no nghĩ đến. Chúng mình sẽ đến với câu chuyện cảm động của bố con Lui-gia.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    En-ri-cô nhận lá thư của mẹ. Mẹ đã khuyên En-ri-cô nhiều điều và nhắc đến tình cảm ấm áp của bố dành cho cậu. Mẹ muốn En-ri-cô phải nhận ra lỗi của mình vì cậu đã trả lời bố thiếu lễ phép. Chúng mình cùng theo dõi câu chuyện của En-ri-cô nhé! (
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Cuộc đi chơi vui vẻ cùng các bạn khiến En-ri-cô rất vui và phấn chấn. Trở về nhà, En-ri-cô đã gặp cô giáo cũ của mình tại nhà của cậu. Cô giáo nói lời vĩnh biệt với En-ri-cô khiến cho cậu thảng thốt. Tại sao cô giáo lại nói với cậu như thế, chúng mình cùng nghe tiếp câu chuyện.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Cô giáo cũ của En-ri-cô mất vì bệnh để lại niềm tiếc thương với các thầy cô, phụ huynh và các học trò nhỏ. Mỗi khi nhớ lại lúc cô giáo ân cần, kiên nhẫn dạy bảo mình, En-ri-cô lại càng thấy thương cô. Cho đến những ngày cuối cùng cuộc đời, cô vẫn luôn nghĩ đến học sinh của mình. Tấm lòng của người giáo viên thật cao cả. En-ri-cô và các bạn đã bước vào những ngày cuối năm học. En-ri-cô nhớ lại thời gian một năm học đã qua và cậu cảm thấy mình hiểu biết hơn nhiều. Cậu cũng thầm cảm ơn những người đã giúp mình khôn lớn.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Truyện đọc hàng tháng cuối cùng của năm học là truyện “Một vụ đắm tàu”. Trên một chiếc tàu thủy chạy từ cảng Li-vơ-pun về đảo Man-ta, cậu bé Ma-ri-o và cô bé Pha-gia-ni làm quen với nhau. Hai đứa bé nhanh chóng kết thân bởi sự đồng cảm trước số phận không may mắn của người kia. Giữa đường thì hành khách hoảng hốt vì gặp bão lớn. Không vượt qua được cơn bão lớn, chiếc tàu bị chìm và chỉ một số người thoát nạn. Hành động hy sinh mạng sống của cậu bé Ma-ri-o cho người bạn mới quen thật cao thượng. Một câu chuyện buồn nhưng mang ý nghĩ rất sâu sắc.
    Xem thêm Thu gọn
  • 07/08/2020
    Lớp học của En-ri-cô bước vào kỳ thi học kỳ cuối năm. Thầy giáo Péc-bô-ni tuyên dương những học trò lên lớp với thành tích tốt, an ủi những ai học kém phải ở lại lớp. Thầy giáo chia tay học trò trong niềm xúc động nghẹn ngào. En-ri-cô và các bạn cũng cảm ơn thầy đã tận tình dạy dỗ học trò suốt một năm qua. Khi ra về, các bạn học bịn rịn chia tay nhau, trao cho nhau những tình cảm tốt đẹp nhất. Các bạn đã nghe buổi cuối cùng truyện dài “Những tấm lòng cao cả” của nhà văn Ý Emondo De Amicis, bản dịch của Hoàng Thiếu Sơn.
    Xem thêm Thu gọn