-
Tắm Tết
Nguyễn Hiệp
Bắt nguồn từ một thói quen hơn nửa đời người, “Tắm Tết” mở ra khung cảnh tâm hồn thành tâm, chân quê và cũng rất đỗi dịu dàng, nữ tính của nhân vật “Dứa” – Người phụ nữ quá lứa lỡ thì tưởng đã trở nên thô ráp, dạn dày, chai sạn giữa dòng đời. Vì tình duyên lỡ dở, vì bộn bề mưu sinh, là người gắn bó với quê đến tận cùng gan ruột, chị cũng đành dằn lòng nhớ thương gửi lại – và gợi nhớ về gốc gác bản xứ mỗi năm một lần trong cuộc tẩy trần tiễn năm cũ, đón năm mới. Nhà văn Nguyễn Hiệp đã kỳ công cả về mặt câu từ lẫn cảm xúc khi kể lại cặn kẽ màn gột rửa vừa trần tục vừa thanh sạch, thiêng liêng ấy. Đó là khi con người rũ bỏ hết tất thảy những ngổn ngang giăng mắc để hoàn toàn thả lỏng tận hưởng một mùi hương xưa cũ thấm dần vào trong từng tế bào sự sống...
Chương mới nhất
-
"Đàn bà mà chạy honda từ Sài Gòn xuống tận Đồng Tháp là không vừa đâu". Trong rạp đám cưới, có ai đó cất giọng oang oang như thế. "Chẳng còn chút nữ tính nào! Đàn bà con gái xóm Bần này chỉ có mày…" Ông anh ruột cả năm mới gặp lại bỏ lửng câu nói rồi quay ngoắt đi mang theo luôn cả tiếng thở dài thườn thượt...Thu gọn
-
Trong rạp lại vang lên tiếng nói bình phẩm của ai đó. "Cũng phải đạo! Huề cả làng rồi, uống rượu thôi!". Từ dãy bàn trong của mấy ông bà nội ngoại vai lớn có một giọng rề rề nói vậy thay cho lệnh cuối cùng. Cả rạp cưới lại xôn xao, bước chân nhanh hơn, lăng xăng hơn, tiếng nói to hơn, vui vẻ hơn. "Rót rượu đi Hai!", "Rượu bàn này Tư ơi!"… Trời đất, gã đen đại diện nhà trai uống đến ly rượu thứ ba mới thấy một đoàn năm sáu người nhà trai bước vào rạp...Thu gọn
-
Dứa chập chững vào đời đã thấy má tắm Tết. Cũng giống như má sinh ra đã thấy ngoại tắm Tết. Mà hình như ngoại bập bẹ nói cười đã thấy bà cố tắm Tết. Cuộc tắm truyền đời. Cuộc tắm miên man để giữ cho phận sống dẫu mỏng manh cũng mong, cũng ước, cũng nguyện, cũng giữ cho muôn phần thanh sạch, thơm nguyên...Thu gọn
-
Từ mờ sáng, những chiếc xuồng ba lá nối nhau luồn lách trong đám năng bạt ngàn, họ đi về phía vùng thứ U Minh, đi về phía rừng tràm, về phía các con nước giao nhau, các ngã ba, ngã năm, ngã bảy trên đồng nước, đi về phía của những món quà thơm thảo mà thiên nhiên đã ban tặng cho những con người chân lấm tay bùn...Thu gọn
-
Tắm, từ đó đối với Dứa không chỉ là việc làm sạch cơ thể bình thường, nó là kỷ niệm, là tình yêu đầu tiên và có lẽ cũng là cuối cùng, là dấu mốc vĩnh viễn mình đã trở thành người đàn bà. Bao giờ cũng vậy, cứ mỗi lần tắm táp mân mê chà xát cơ thể là hình ảnh Điền lại hiện lên mồn một trước mặt...Thu gọn