• image

    Trăng suông

    Cao Năm

    Tình yêu của Thuận và Thao bị hố sâu ngăn cách và càng trở nên xa vời, khó thu hẹp khoảng cách. Thao từ chỗ chủ động đến với Thuận đã dần dần rời xa anh. Nếu như trước đây Thao bạo dạn, quyết liệt bao nhiêu thì sau này cô đã đổi khác. Mọi việc đã hoàn toàn thay đổi khi cả hai người rời quê lên phố mưu sinh.
Chương mới nhất
  • 23/07/2021
    Ngày Thuận trút bộ quần áo hải quân trở lại quê nhà, trong bữa cơm có đông đủ vợ chồng con cái, ông Thuần nhìn cậu con mới giải ngũ, hỏi:"Nghĩa vụ xong rồi, về định làm gì hả con, để bố còn liệu?". Cái sự liệu của ông đây, dẫu không nói trắng ra, sợ vợ con hoang mang, chứ thực là liệu khoản tiền. Nghe nói chạy được một chân vào công ty nuôi trồng thuỷ sản, hay quản lý thuỷ nông huyện bây giờ cũng rất tốn kém...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Thuận lễ phép thưa:" Từ nãy đến giờ bố mẹ và anh chị nói đều đúng cả. Nhưng con xin phép bố mẹ và vợ chồng chị gái cho con được nói thật cái điều con đã nghĩ từ khi còn ở ngoài đảo, là con muốn được làm chủ trang trại". Xã thông báo cho đấu thầu cánh đầm Đuối hằng tháng trời, chỉ có mười hai nhà ghi tên. Đến hôm bỏ thầu lại rụng ba, còn chín, thì sáu nhà anh em, chú bác chung nhau thầu, còn thực tế có ba nhà thầu độc lập là Thuận, bác Lập và ông Khoả...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Nghe Thao hỏi, Thuận như nghe người từ cõi nào, không còn đầu óc đâu mà tách bạch cho rõ ràng làm sao dân chúng lại hoang mang được nhỉ. Nhưng đến hôm xã gọi lên thông báo quy hoạch vùng Láng, thì dẫu tâm trạng rối bời, chứ sao lại không, bao nhiêu năm trời đổ cả cơ nghiệp ra đấy, giờ bỗng chốc trắng tay lại chả rối. Thuận cũng cố căng tai ra nghe thông báo thu hồi đất để xây dựng cụm công nghiệp, giá đất đền bù cho diện tích cấy lúa, trồng màu...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Mới nghĩ đến đấy, Thuận đã rùng mình không muốn nghĩ gì thêm nữa. Càng nghĩ càng rối lòng, càng thấy vành tai hâm hấp nóng, vì ngượng ngùng, và cả vì tức giận. Chẳng lẽ một người chỉ có niềm ham mê tạo dựng chỗ đứng vững chãi giữa vùng quê yên tĩnh, mà bây giờ lại phải nấp bóng người khác... Cứ nghĩ đến đấy, Thuận đã thấy ngượng chín mặt...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Thấy những người làm trong ấy bảo giờ giấc ở đấy căng lắm, sớm quá cũng chưa được vào, mà chậm một tý là phải quay về, coi như bỏ việc, có thể bị đuổi ngay tắp lự. Tiếng là làm ca, nhưng không phải là tám tiếng đâu, mà có khi phải làm tới mười, mười hai tiếng để kịp giao hàng. Nhiều người chưa quen, làm trong nhà máy về ăn vội bát cơm là lăn ra ngủ như chết...
    Xem thêm Thu gọn