-
Như một trời sao
Phát Dương
Tựa đề truyện ngắn “Như một trời sao” nghe có vẻ chất chứa nhiều tâm sự nhưng từ đầu tới cuối, với lời kể tưng tửng, mọi diễn biến của câu chuyện cứ nhẹ tênh. Câu chuyện “oan gia ngõ hẹp” của một cô gái với nhân vật “tôi” qua các tình tiết đầy hấp dẫn nhiều lúc như muốn “đùa bỡn” cảm xúc của người đọc, người nghe. Đang vui đấy, lại chùng xuống, đang xúc động lại tỉnh khô, chuyện thật, chuyện đùa xen kẽ nhau không biết đâu mà lần. Chắp nối lại những câu chuyện không biết thật hay đùa của cô gái hay chuyện, ta bắt gặp đâu đó các góc khuất trong tâm hồn: nỗi ám ảnh về cái chết, về sự nghèo khó, về đời con gái lỡ làng, ngọn nguồn của những thân phận nổi trôi giữa đời thường...
Chương mới nhất
-
Vui chọn chỗ khuất như mọi ngày, kêu một đĩa cơm tấm, bà Năm Ù bán cơm gật đầu 'không mỡ hành đúng chưa?'. Chú bán vé số chưa kịp mời, Vui đã bung sẵn cái lắc đầu...Thu gọn
-
Thấy cô nhỏ ngó qua mình, Vui lẹ lẹ đóng sập cửa phòng. Anh đặt tay lên ngực xoa xoa cho tim bớt đánh lô tô, miệng lầm rầm kêu tên bất cứ vị thánh thần tiên phật nào anh nhớ ra cầu cho cô nhỏ đừng nói gì liên quan tới anh. Dám cô nhỏ cho anh đóng vai phụ bạc lần nữa là mai anh cắt mặt đem liệng thùng rác luôn chớ còn nhìn ai nổi nữa...Thu gọn
-
Tiếng cô nhỏ lại vang lên theo tiếng cười leng keng như tiếng lắc một cái chuông. Mà, nghe không vui nữa. Từng chữ chậm rề, lợt nhớt: Ủa, sao anh biết giỡn hay vậy? Tối đó trời đầy sao. Ngó lên, Vui nghĩ nhiêu đó sao chắc bằng số lần cô nhỏ nói xạo...Thu gọn