• image

    Năng Tuệ

    Dương Mai Hương

    Năng Tuệ là tên truyện, cũng là tên nhân vật chính. Năng Tuệ và cô gái xưng “tôi” có nhiều điểm tương đồng. Cuộc đời họ có những khoảng trống khó đắp bù. Một người đã từng ở chùa nay làm nghề tiếp thị, còn một người là thợ may. Điểm nút của tác phẩm là khi cô gái biết mình đã mang giọt máu của Năng Tuệ. Nhưng cũng đúng vào thời điểm nhạy cảm và quan trọng đó thì Năng Tuệ biết tin tức về cha mẹ - những người đã từng bỏ rơi anh từ khi mới lọt lòng...
Chương mới nhất
  • 28/06/2021
    Năng Tuệ chuyển đến khu trọ của tôi vào một ngày buồn bã. Cái buồn bã của cảnh vật chen vào tâm trạng của con người. Cái buồn của con người làm cảnh vật ủ rũ, còn với Năng Tuệ cái sự buồn ăn vào hình dáng bên ngoài khi mọi người cảm nhận anh thành thói quen khó diễn tả. Ở anh cái gì cũng có thể làm người ta buồn...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/06/2021
    Anh chàng này buồn cũng hát, vui cũng hát, thế nào cũng phải hát. Chỉ có âm điệu và thể loại là đôi chút thay đổi. Đêm nào Năng Tuệ cũng nằm bên kia hút thuốc. Còn tôi nằm bên này cảm nhận tâm trạng của anh cùng mùi thuốc lá. Ngày trước tôi ghét vô cùng mùi thuốc lá. Hễ bố hút là chạy ngay xuống bếp hoặc đi đâu đó một lúc mới về...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/06/2021
    Tôi về đến nhà khi chiều đã tắt nắng, quãng đường đi bộ làm mất của tôi một khoảng thời gian khá lâu. Bỗng nhiên có một khoảng lặng trong mình để suy nghĩ về mọi việc, để tưởng tượng ra mọi việc. Không biết mọi người ở nhà thế nào? Không biết khi nhìn thấy tôi ở cửa, mẹ có vui không? Cả bố nữa. Dạo này bố còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với mẹ không nhỉ?..
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/06/2021
    Tiếng gõ cửa làm những giọt nước mắt của tôi ngưng lại. Hoá ra là Năng Tuệ. “Thấy cửa mở nên anh sang xem. Sao em lên sớm thế?”. Tôi mời anh vào nhà. Bỗng nhiên muốn nói cả ra với anh, với cái tâm hồn đêm nào cũng trằn trọc cùng tôi đến thế. Chưa nói được lời nào nước mắt đã trào ra, hối hả và vội vã như tin rằng đã tìm được một bàn tay đủ hoạt bát để lau hết nó. Tôi và anh cứ ngồi như thế một lúc thật lâu. Năng Tuệ không hỏi gì. Tôi cảm ơn anh về điều đó...
    Xem thêm Thu gọn
  • 28/06/2021
    Ánh mắt anh rất vui. Sự lo lắng của tôi lắng xuống. Anh nói: Ở chùa vừa gọi điện. Có người biết bố mẹ anh. Họ đã cho anh địa chỉ, nhưng xa quá. Bây giờ em xem anh có nên đi tìm họ không? Anh muốn đi nhưng chẳng biết làm như thế có tốt không nữa. Em à, em nói xem?”...
    Xem thêm Thu gọn