• image

    Năm tháng nhớ thương

    Thiên Sơn

    Từ một chi tiết có thực trong cuộc sống, nhà văn Thiên Sơn đã xây dựng thành một truyện ngắn đầy xúc động và ám ảnh. Ở "Năm tháng nhớ thương", nhân vật dù đã đi khắp bốn phương trời nhưng vẫn cảm thấy bình an nhất trong ngôi nhà của mẹ, day dứt với những kỉ niệm đầy thương khó mà ở khoảnh khắc nào đó ta đã để vụt qua…
Chương mới nhất
  • 22/04/2021
    Chuyến công tác vừa rồi, tôi tranh thủ ghé qua An Sơn thăm anh Hữu. An Sơn là miền đất đã từng gắn với tôi thời còn thơ ấu đến tuổi trưởng thành. Trên bước đường lưu lạc, bố mẹ tôi đã đưa gia đình đến định cư ở đây suốt gần mười năm, trước khi chuyển về quê cũ. Tình bạn giữa tôi và anh Hữu cũng bắt đầu bền chặt từ ngày đó. Chỉ có điều, thời gian trôi qua, sau này công tác ở ngành ngoại giao, tôi đã đi biền biệt, nhiều năm sống ở nước ngoài nên giữa tôi và anh bị mất liên lạc...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Tôi hết nhìn lên bàn thờ lại quan sát căn nhà. Lạ lùng sao, mọi vật bài trí trong nhà dường như chẳng có gì thay đổi so với bốn mươi năm trước, khi tôi vẫn thường qua lại nơi đây...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    "Mẹ thấy trong người thế nào? Có mệt không?". "Đôi lúc mẹ cảm thấy như mình bị mất cảm giác, mất hết sức lực, muốn nâng bàn tay lên cũng không được, nhưng chỉ thoáng qua thôi. Sau đó lại bình thường"...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Tôi hiểu rằng, đời tôi từ đó vĩnh viễn thiếu vắng mẹ. Lòng tôi uất lên vì căm giận chính mình. Tôi đã chậm mất rồi. Tôi đã không thể chăm nom mẹ những giờ phút cuối cùng. Không thể nghe người nói dù một lời trăng trối. Tôi là đứa con bất hiếu. Ôi! Tôi không ngờ, cho đến lúc này tôi lại trở thành một con người tồi tệ như vậy!..."...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/04/2021
    Đêm đó, khi cơn mưa vừa lắng, có tin Sen mất tích, anh Hữu và tôi đã cùng với dân làng chong đèn suốt đêm tìm kiếm… - Mới đấy mà đã mấy chục năm rồi….
    Xem thêm Thu gọn