• image

    Kiều mạch trắng

    Tống Ngọc Hân

    Là người viết say mê với đề tài vùng cao, nhà văn Tống Ngọc Hân luôn muốn kể cho độc giả những câu chuyện đẹp nhất mà ý tưởng chợt đến có khi chỉ bắt đầu từ những bông hoa nhỏ bé hay những nụ cười bẽn lẽn của những cô cậu mới lớn mà nhà văn tình cờ gặp trong đời và đưa vào trang viết. "Kiều mạch trắng” là một câu chuyện mà nhà văn gửi gắm nhiều thông điệp, trong đó cốt lõi nhất là thông điệp về tình huynh đệ.
Chương mới nhất
  • 01/04/2021
    Chiều ở rừng, khúc củi cháy chưa hết, trời đã tối. Lửa cháy lan man suốt đêm. Nếu không có lửa, Liều cảm thấy đêm không dứt, cứ đêm mãi. Liều nương nhờ ngọn lửa mà bớt lạnh. Đêm nào cũng thế, đợi con cú trên ngọn cây Tống quá sủ già kêu lên vài tiếng, thì Liều mới yên tâm ngủ. Em trai Liều ấy, mười tám tuổi mà sợ tiếng cú, chả bao giờ dám ngủ lại rừng một mình. Liều thì ngược lại. Tiếng cú cô đơn cứ đều đặn mỗi đêm lại khiến Liều thấy bớt trống trải, lạnh lẽo...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/04/2021
    Như biết cái án tử treo trên đầu mình, con dê trắng chửa đẻ liên tục. Cứ đều đặn mỗi năm hai lứa. Mỗi khi đến gần ngày đẻ, bụng nó tròn xoe, ục ịch, chân nó ngắn nên đi lại rất khó khăn. Nó thường tụt lại cuối đàn. Những lúc nó lại gần Liều, cọ nhẹ đầu vào bắp chân Liều là ý nó muốn nhờ vả. Liều lại cần mẫn dùng tay xoa nặn bầu vú cho nó. Xoa cả cái bụng đang cuộn lên từng chặp. Nó căng sữa đấy mà. Sữa con dê trắng rất đặc nên những con của nó đều mập mạp, chóng lớn. Mấy lần, chính Sò và Liều đỡ đẻ cho con Trắng tại rừng đấy...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/04/2021
    Hai anh em đi hết mọi ngõ ngách trong rừng Sảng Ma Sáo. Chân tay bầm tím vì gai và đá sắc. Mắt hốc đi vì thiếu ngủ, lo lắng. Suốt hai ngày trên núi, hai anh em mò về bản, điệu bộ thiểu não, quần áo lấm lem, mặt mũi nhọ nhem. Chị dâu không đổ thêm nước vào nồi canh, không bỏ gạo vào nồi mà nấu thêm. Cũng chẳng nói gì, dù hai đứa em chồng về đúng bữa trưa. Chị cũng không dừng lại, vẫn ăn đủ bốn bát như mọi khi. Ba đứa con gái của anh chị cũng thế. Chúng ăn một mạch rồi đứng dậy...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/04/2021
    Chuyện bé tí. Chỉ cần dùng một bàn tay như người thường, ông cũng bắt được. Nhưng do sơ ý và chủ quan, nên con rắn độc đớp vào một ngón tay trên bàn tay được ông giao nhiệm vụ ấy. Thay vì chặt ngón tay, ông ta tiện dao, chém luôn cả bàn. Chỉ vì, hậu đậu mà nên nỗi ấy, không nhanh thì còn mất mạng ấy chứ. Cũng chẳng đau đớn gì cả. Ông ta ghét sự cẩu thả, thiếu tập trung của những bàn tay ấy...
    Xem thêm Thu gọn
  • 01/04/2021
    Anh trai phải uống cả phần chị nên say quá. Thấy hai đứa em về, anh cầm chai rượu, lảo đảo đi ra. Nhưng anh vướng cái chân ghế, loạng choạng ngã xuống. Liều và Sò vực anh vào giường. Anh đập chân xuống giường mấy cái. Liều thấy trong nhà có mùi gì đó vừa lạ vừa quen. Giống máu, nhưng không hẳn là máu. Mùi ấy, Liều đã gặp rất nhiều lần kể từ khi nghỉ học, về chăn dê cho anh. Liều chạy ra chum nước, múc một bát đầy, mang vào, vẩy vào mặt anh cả. Anh choàng tỉnh, ngơ ngơ ngồi dậy. Liều cắn môi, hỏi anh. Anh để đâu rồi?...
    Xem thêm Thu gọn