• image

    Hương thôn dã

    Nguyễn Thị Kim Hòa

    Truyện ngắn “Hương thôn dã” của Nguyễn Thị Kim Hòa khai thác số phận của nhiều nhân vật lịch sử Việt Nam cuối thế kỉ 18 như Trịnh Cán, thứ phi Đặng Thị Huệ, Quận Huy, Trịnh Sâm, Đặng Mậu Lân. Tuy nhiên, những sự kiện lịch sử ấy không đóng vai trò chính yếu, mà kí ức, tâm trạng nội tâm của nhân vật mới là điều được nhà văn quan tâm. Trong những hoàn cảnh cái xấu, cái ác lan tràn thì cái đẹp, cái thiện càng bị thử thách. Khung cảnh trong trẻo của những đồi chè, kí ức đẹp của nhân vật Đặng Thị Huệ khi còn ở đất Kinh Bắc như là nơi gửi gắm cái thiện của bà. Những nhân vật lịch sử chỉ là chất liệu để tác giả gửi gắm cảm xúc, là cái nền thể hiện cuộc đấu tranh giữa hiện thực khách quan xấu xa và nội tâm tốt đẹp của con người.
Chương mới nhất
  • 22/07/2021
    Thu Nhi đã về. Gói giấy nhỏ vừa lấy ra khỏi thắt lưng đã chênh chao lòng ta vì một làn hương quen thuộc. Mùi khê khê nồng nồng của những liếp rơm vàng lựng ngả màu dưới nắng. Mùi bảng lảng quền quện của đám gió kéo nhau về từ đâu đó trên những vườn trái chín. Và cả mùi thanh tao như cất ra từ những mảng trong vắt của khí đất, khí trời. Bàn tay ta tự dưng run lên. Mùi quê hương ta đó...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/07/2021
    Túi hạt ta mang theo từ quê nhà chỉ cho lên được cụm cây nhỏ nhắn ngang cửa sổ. Chè nhú lên, thân lẫn lá ngăn ngắt một màu. Ta chưa đợi được một búp hoa, một chiều mở cửa đã thấy những thân cây mảnh dẻ sõng soài trên nền đất lạnh...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/07/2021
    Là ta hại em sao? Đứa trẻ mặt lem nước, ngã dúi dụi chạy theo ta ngày được tiến cung. Cả đời mình ta chỉ muốn dành cho em tất cả những gì gọi là sung sướng, đẹp đẽ nhất. Ta muốn bù đắp, muốn em ta có được mọi thứ mà cả tuổi thơ nghèo khó, cả những ngày đầu trưởng thành chính ta chưa dám một lần mơ tới...
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/07/2021
    Họ Dương thương hại ta hay cơn oán hận đã lên đến đỉnh điểm mà không cho ta hay ngày Quốc Công Phủ trắng màu tang. Ta đã hát, đã cười điềm nhiên ngày con ta chết. Ta đã ăn thật no, ngủ thật ngon ngày con ta dưới ba tấc đất hồn khóc gọi “Mẹ ơi!”
    Xem thêm Thu gọn
  • 22/07/2021
    Thu Nhi đón chiếc vòng đá trên tay ta, môi con bé run run. Nếu có thể, nếu ta vẫn là bà chủ Đoài Trung, vẫn là một Thái Phi, ta còn muốn cho con bé nhiều hơn. Nhưng hỡi ôi, với một tội nhân bị giam cầm như ta, một kẻ suốt đời phải làm bạn cùng bài vị, mồ mả nơi Vọng Lăng này như ta, đó đã là món trang sức cuối cùng rồi...
    Xem thêm Thu gọn