• image

    Gửi ông Đại tá chờ thư

    Nguyễn Văn Thọ

    Nói về "Gửi ông Đại tá chờ thư", tác giả Nguyễn Văn Thọ chia sẻ: "Truyện ngắn này tôi chủ tâm thoát khỏi lối sử dụng ngôn ngữ bạo liệt, gai góc, tình huống quyết liệt thường thấy ở đặc tính văn chương của mình. Vấn đề của câu chuyện là tình cảnh và tình cảm, nó trước hết cần rõ tiếng rung sâu thẳm trong tâm hồn. Viết về đứa trẻ bé bỏng, nên như gió, như sương khói. Sự cắt dán xâu chuỗi chi tiết cũng nhuần nhị, đời thường, giản dị; nhân vật cũng sao “nhẹ nhàng”, thậm chí thơ mộng, thơ ngây."
Chương mới nhất
  • 29/04/2021
    Toản Li năm nay đã chín tuổi. Nó đã được người ta, những người Đức lớn tuổi, gọi là Maedchen - tức là cô gái. Mới hôm nào bé tẹo, thế mà nay nó đã lên lớp Ba. Tôi lớn rồi! Nó nói thế nhưng vẫn giữ thói quen, niềm say mê của nó là nghe đọc truyện trước khi đi ngủ. Vậy mà bố chẳng đọc cuốn sách ấy cho nó nghe. Mỗi tối, mẹ vẫn kể những câu chuyện mà nó đã thuộc lòng. Những chuyện trong hơn chục cuốn sách có tranh chị nó gửi sang từ Việt Nam...
    Xem thêm Thu gọn
  • 29/04/2021
    Thực ra, Toản không hiểu tất cả điều bố nói. Nó chỉ biết ở xa lắm, trên cái bản đồ tròn như trái bóng kia, nơi từ đây muốn tới Việt Nam phải vượt qua biết bao nhiêu đất và biển; ở chỗ cong cong kia, xanh xanh kia, có ông nó, chị nó và nhiều người thân của nó. Về Việt Nam, nơi mà bố nó hay nhắc tới từ Quê hương kèm theo ấy, nơi xa ơi là xa, lâu ơi là lâu mới tới được, nó có nhiều người họ hàng, nói theo người Đức gọi là Than-thờ (Tante)! Nhưng chỉ có ông nội là nó thấy thích nhất, nhớ nhất...
    Xem thêm Thu gọn
  • 29/04/2021
    Câu chuyện có như vậy thôi mà đôi khi trong giờ chơi, mỗi lần ra vườn trường, ai nhắc tới lũ kiến và con cánh cam xinh đẹp, nó lại rơm rớm nước mắt. Lại một đêm, nó mơ tới ông và sớm ra kể trọn vẹn cuộc gặp gỡ của nó trong giấc mơ với mẹ...
    Xem thêm Thu gọn
  • 29/04/2021
    Viết tới đấy, Toản không thêm được một dòng nào nữa. Nó lại nghĩ tới ông nội. Nó nghĩ về chuyến phép năm nào. Phải rồi, trên cái sân thượng, ông có nhiều cây. Có bông hoa trắng muốt, thơm vô cùng. Tại Đức, chưa khi nào nó thấy bông hoa giống như thế. Trắng và thơm như thế! Ông đã hái vài bông cho vào trà và còn cho nó những năm bông. Toản đã để mấy đóa hoa trắng muốt, thơm lựng vào cái hộp giấy bé xíu...
    Xem thêm Thu gọn