• image

    Đầu năm đi chùa

    Văn Thành Lê

    "Đầu năm đi chùa" bắt đầu bằng một đại từ "đàn" để chỉ người, cả một đàn, một bầy đàn, một lũ người - đôi khi phải nhìn như vậy trước cái cách người nọ cắn đuôi người kia xúm vào một mục tiêu, một mục đích. Không biết làm gì với đời sống tinh thần nghèo nàn, người ta rạp mình, chen lấn mà lòng dạ lạnh không, hễ có chỗ nào tụ họp thì gọi nhau tụ họp. Mà cũng chẳng để làm gì. Truyện có tính khái quát và cách kể có vẻ như hài hước, bông lơn nhưng đượm sự chua chát, xót xa.
Chương mới nhất
  • 09/06/2021
    Trời đất dờ dỡ, con người ta không động lòng lúng liếng mới là lạ. "Trời xanh xanh bao la, mây trắng trắng trắng xóa" - Câu hát ấy như úp nơm khít khìn khịt vào thời tiết cảnh trí Giêng hai. Bữa ấy còn có mưa xuân phơi phới bay của thi sĩ cỏ nội hương đồng Nguyễn Bính. Khin và cả hội túm tụm tán chuyện nhảm sau tết hò dô ta lên chương trình đi chùa đầu năm...
    Xem thêm Thu gọn
  • 09/06/2021
    Thánh chưa vật méo mồm cả hội đã cười méo miệng, thở ra toàn dư vị dư ba dư chấn của tết. "Aloxo chốt hạ cuối tuần cả hội đi chùa. Tháng Giêng là tháng ăn chơi" - Một người trong hội vừa đọc vừa chế tác cái câu cũ rích của ông bà để lại trước khi đám đồng được giải tán...
    Xem thêm Thu gọn
  • 09/06/2021
    Đám đàn ông con trai lui ra sau ồn ào đề tải ăn nhậu và cua gái. Cập nhật và bình luận hết tình hình báo mạng giật tin sốc sau tết lại quay về chuyện cơ quan. Cả hội thống nhất Lữ đại trượng phu nên ra tay cứu vớt cuộc đời Khin chứ để em ấy lăn lộn với chùa gần, chùa xa có khi thành ni cô trước khi lấy được chồng. Cơ quan lại mất nhân tài....
    Xem thêm Thu gọn
  • 09/06/2021
    Ai ai cũng gắng chen lên để cắm bằng được thẻ hương dù chốc chốc người của chùa lại vơ cả cụm hương nhổ ra dúi vào chậu nước cạnh đấy, sợ nhiều quá bốc cháy. Vài cậu trai choai choai tóc bảy sắc cầu vồng hoặc không để tóc, chứng tỏ tài ba trước người đẹp hoặc bạn bè bằng cách đứng từ vòng ngoài đốt hương phóng vào bát nhang, phi như là phi tiêu...
    Xem thêm Thu gọn
  • 09/06/2021
    Thoắt cái, gã ôm hòm công đức trượt qua phía núi bên kia trong cái nhịp lắc đầu ngao ngán và thở dài muốn đứt hơi của cậu bảo vệ cùng ánh mắt của bao nhiêu người ái ngại. Từ giếng nước lạnh nhìn xuống thung lũng, lượng người đổ về đông hơn gấp bội...
    Xem thêm Thu gọn