• image

    Chân dung

    Nguyễn Quang Thân

    Tài năng cho phép con người có một thứ quyền năng vô hình nhưng đôi khi chính thứ quyền năng ấy khiến người nghệ sĩ khốn khổ vì không thể nào lý giải nổi vì sao lại có thể nhìn ra những điều mình không hề mong muốn. Tài năng nghệ thuật có lúc khiến họ bất lực, ê chề.
Chương mới nhất
  • 23/07/2021
    Họa sĩ Phát tỉnh dậy lúc trời vừa sáng. Đầu ông đau nhức. Đêm qua ông vừa mơ thấy mình ngồi trên một cỗ xe ngựa, thứ xe ngựa vẫn thường thập thò ở cửa ô vào chạng vạng tối rồi biến mất lúc phố lên đèn để trốn phạt vi cảnh. Cái đuôi ngựa biến thành bút vẽ chạy trốn trước mặt ông, nổi khùng và cười cợt...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Ông không thể chợp mắt một chút vào giữa trưa, dù buổi khai mạc phòng tranh và cô bạn tâm tình đầy quyền lực đã làm ông quá mệt. Ông căng lại toan, rửa bút, đặt lên bàn những lưỡi dao có cán bằng chất dẻo màu ngà. Ông đóng rồi mở mấy cái cửa sổ, kéo lê cái ghế mây trên sàn từ chỗ này đến chỗ kia mà vẫn chưa tìm ra được chỗ nào ưng ý để Huấn sẽ ngồi vào đó...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Giờ đây kỷ niệm thuở học trò đang sống lại và ông vẫn gọt cái bút chì không bao giờ dùng đến của ông. Ông im lặng, gọt bút chì, ngắm bạn và nói thầm với bạn những câu tốt đẹp không thành lời. Và ông bắt đầu vẽ...
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Ông miệt mài đến nỗi chiều xuống lúc nào cũng không hay. Khi vạt nắng tắt trên cửa sổ, ông vội lùi lại mấy bước, nhìn chếch ngang khuôn mặt đã thành hình trên giá vẽ. Cả người ông run lên. Có phải chính mắt ông vừa nhìn, tay ông vừa vẽ đấy không, hay là một ai khác?
    Xem thêm Thu gọn
  • 23/07/2021
    Không chống chọi nổi đôi mắt nhìn như xuyên suốt của người họa sĩ nổi tiếng, Chung hạ giọng: – Tôi.. tôi làm hỏng bức ảnh rồi. – Những nghệ sĩ thiên tài thường không phán xét được tác phẩm của mình đâu, chính Goethe đã nói như vậy đấy. Cho tôi xem bức ảnh. – ông Phát nằn nì...
    Xem thêm Thu gọn