• image

    Cắn chỉ

    Nguyễn Thu Hằng

    Luân lý xưa nay vẫn răn dạy: con người hơn nhau ở chữ “nhẫn”. Nhưng luân lý không thể đưa ra lời răn xác đáng nào cho việc phải làm sao để không lãnh cảm, không trơ lỳ về mặt cảm xúc khi phải nín nhịn, phải dìm sâu, dìm chặt những bản năng và ngoảnh mặt làm ngơ với những khổ đau, ngang trái trong cuộc đời. Dù con người ta có buông thả hay giữ mình thì nỗi đau và lụy phiền trong đời sống cũng đâu có nể chừa một ai.
Chương mới nhất
  • 26/07/2021
    Sang chiều Lạm mới trở về, sau xe cồng kềnh những thùng cát tông đựng hàng. Nhiễu bỏ dở tập bài đang chấm vội vã chạy ra đón chồng. - Mình vào tắm rửa để em đi hâm lại cơm canh cho nóng. - Không cần, tôi ăn ở ngoài rồi. - Hàng gì mà nặng thế mình? - Chuyện làm ăn, cô biết gì mà hỏi.
    Xem thêm Thu gọn
  • 26/07/2021
    Thế mà cứ bước chân vào là ngửi thấy mùi ai ai, hoi hoi. Cô quen mà vẫn ngửi thấy, hèn nào hai bà chị chồng về chơi, bịt mũi chê cô không chăm sóc bà chu đáo, họ lôi tất cả mọi vật dụng của bà ra đánh rửa, phơi ngổn ngang ngoài sân, trên rào như căng cờ biểu tình thị uy...
    Xem thêm Thu gọn
  • 26/07/2021
    Mọi việc cũng được giải quyết ổn thỏa. Nhiễu làm cô dâu lúc bụng chửa tới tháng thứ năm. Vừa chửa vừa học. Chớm hè thì sinh con trai. Mẹ chồng, mẹ đẻ khăn gói lên thuê trọ gần trường để chăm con, chăm cháu cho Nhiễu thi nốt học phần. Hè lại dắt díu nhau về. Con được ba tháng, Nhiễu cai sữa cho con sớm để ở nhà cho bố mẹ chồng và chồng nuôi, còn mình lên trường học tiếp...
    Xem thêm Thu gọn
  • 26/07/2021
    Hôm sau, Phú tìm thuê giúp Nhiễu một chị chừng năm mươi tuổi đến xoa bóp, thay rửa cho bà. Mỗi ngày hai tiếng, xong chị ta lại đi đồng nát. Nhiễu ra quán cà phê gặp Phú lấy bài giảng điện tử. Hai người đi dọc hồ sen của quán. Phú hỏi Nhiễu chuyện nhà. Lâu lâu chẳng có ai tâm sự, Nhiễu kể như trút nỗi lòng...
    Xem thêm Thu gọn
  • 26/07/2021
    Lạm sửa sang lại nhà, quán, kho hàng. Một gian vẫn mở ra để sửa chữa đồ điện, gian mới xây Lạm mở bán thêm điện thoại, đồng hồ. Thằng Đạt cũng có hẳn một gian áp mái để tự do sáng chế, học tập, không được vào trong kho đồ của Lạm nữa. Từ ngày Lạm về mở quán lại, buôn bán cũng khá, sai Nhiễu cất chiếc máy khâu hay cắn chỉ đi để có nhiều thời gian chăm sóc cho gia đình. Thằng Đạt xin luôn để tháo ra lấy linh kiện...
    Xem thêm Thu gọn