• image

    Bóng Kơnia đổ dài

    Dương Bình Nguyên

    Các chi tiết nối tiếp nhau, đầy dần, đầy dần lên, và giọt nước cuối cùng làm tràn cốc nước chính là chi tiết Tấn chứng kiến cảnh cô em gái 15 tuổi bị Thơng lấy đi đời con gái. Chi tiết không có tính riêng biệt, cá biệt, không phải là phát hiện mới mẻ của người viết nhưng vẫn có sức ám ảnh và đau đớn. Thời gian gần đây, nhiều vụ xâm hại tình dục trẻ em bị phát hiện, một mặt cho thấy những khía cạnh của đạo đức xã hội đang bị chà đạp, phẩm tính con người đang bị tha hóa, mặt khác cũng cho thấy những biến chuyển tích cực trong tâm lý nhận thức: cần gay gắt lên án, cần thanh lọc loại bỏ những ung nhọt, vì sự bình yên văn minh của một đất nước đang tích cực chuyển mình vượt thoát những khó khăn, những cản trở và không ít nhiễu loạn buổi giao thời.
Chương mới nhất
  • 27/07/2021
    Tấn ơi! Có tiếng gọi ngoài hiên khe khẽ. Tôi quay ra. Cha tôi đang đứng đó, tần ngần, khuôn mặt buồn như một trái cà héo. – Mẹ mày mất rồi, các em mày còn nhỏ quá, Tấn à, lại đang mùa đi ươi… Ươi là một thứ quả rừng, được coi là đặc sản của Tây Nguyên.
    Xem thêm Thu gọn
  • 27/07/2021
    Tôi bảo cha tôi: “Bây giờ khác ngày xưa”. Cha tôi thở dài, quay đi: “Mày đừng nói nhiều nữa”. Hồi mới bỏ học, cái HLinh buồn lắm, buồn như tôi bây giờ. Nó đi làm rẫy rồi ở ngoài đó suốt mùa, tuốt bông xong mới về nhà, ăn tết rồi lại đi. Giờ thấy tôi mang đồ đạc về nó cũng buồn. Nó đổ thóc vào cối, giã thậm thịch từ chiều qua đêm...
    Xem thêm Thu gọn
  • 27/07/2021
    Bây giờ cha tôi đi làm ươi cho chú Thơng!! Cha tôi bảo: “Chỉ tại mình nghèo quá mà”. “Mình nghèo thì mình làm rẫy, mình trồng cao su, mắc mớ gì mình đi làm thuê cho người ta” – Tiếng em tôi vang lên. Nó đã về từ khi nào, váy áo ướt lượt thượt, tóc nó cũng ướt, lấp lóa những giọt trăng trong vắt từ phía đỉnh đầu...
    Xem thêm Thu gọn
  • 27/07/2021
    Một năm từ ngày mẹ tôi mất đi, chú Thơng vẫn còn phải sững người mỗi khi bắt gặp nét gì của mẹ tôi tạc vào vóc dáng HLinh. Chú khen nó đẹp, nhìn nó thật lạ lùng. Tôi bảo, nó con nít, chẳng biết gì. Chú Thơng không nói nữa, lảng qua chuyện khác “Ba mày muốn bắt vợ hai rồi”...
    Xem thêm Thu gọn
  • 27/07/2021
    Hừ! Nghèo! Lúc nào cha tôi cũng nghèo. Nghèo thì sao chứ? Chẳng lẽ cứ nghèo là hèn? Những bao ươi được chất lên thuyền. Có ươi rồi chú Thơng không dám ngủ. Chú ngồi gục như con hổ già lão, thừa lõi tinh khôn nhưng sự nhanh nhẹn đã mất đi nhiều...
    Xem thêm Thu gọn